Bồ tát Quán tự tại khi thể nhập thâm sâu phép quán Bát Nhã Ba La Mật Đa, tức dùng trí bát nhã soi thấu bản thể của thế giới, thì thấy Ngũ uẩn đều là không, nên giải thoát được tất cả mọi khổ nạn.

Vật chất không khác cái không, cái không không khác vật chất, vật chất tức là không, không tức là vật chất. Thọ, tưởng, hành, thức tương tự như vậy.

Này Xá Lợi Phất ! Các pháp đều là hiển thị của tánh Không: không sanh, không diệt, không dơ, không sạch, không tăng, không giảm; như vậy tánh không, không có Sắc, Thọ, Tưởng, Hành, Thức; không có mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý; không có sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp, không có thế giới của hình tướng, màu sắc cho đến không có thế giới của tư tưởng, ý thức.

Không có vô minh, cũng không có già chết nên cũng không có hết vô minh, hết già chết.

Vì không có vô minh, không có già chết luân hồi sinh tử, nên cũng không có khổ, không có lý do hay nguyên nhân đau khổ, không con đường giải thoát: Khổ, Tập, Diệt, Đạo.

Không có trí, cũng không có đắc, vì không có sở đắc, Bồ tát nương vào tánh không mà tâm không có gì trở ngại, vì không có trở ngại nên không có gì lo sợ.

Xa rời cả điên đảo mộng tưởng và cứu cánh niết bàn.

Các vị Phật của ba đời (quá khứ, hiện tại, vị lai) dựa vào trí Bát nhã mà chứng được vô thượng chánh đẳng chánh giác.

Như vậy phải hiểu rằng trí bát nhã tức tánh không là tất cả các loại thần chú kỳ diệu, cao cấp nhất, có khả năng dứt trừ tất cả mọi khổ nạn, đó là điều chân thật.

Bát nhã tức nói lời chú: gate gate paragate parasamgate bhodi swaha !

Trích: Về nơi không chổ được của Đạt Ma Đạt Nguyện