Nội dung cuốn da dê thứ 5
Giả dụ hôm nay là một ngày cuối cùng của cuộc đời ta.
Vậy ta phải làm như thế nào để tận dụng được cái ngày cuối cùng quý giá nhất đời này?
Trước hết ta cần phải tranh thủ từng giây từng phút để hoàn thành sứ mệnh vẻ vang của mình. Ta không than khóc về những thất bại của ngày hôm qua, bởi vì thất bại quá nhiều và không nên tăng thêm gánh nặng cho cuộc đời này nữa.
Thời gian có quay ngược lại được không? Mặt trời có thể mọc đằng tây và lặn đằng đông không? Ta có thể sửa chữa được những lỗi lầm của ngày hôm qua không? Ta có thể chữa lành được vết thương của ngày hôm qua không? Ta có thể trẻ hơn ngày hôm qua không? Một câu độc ác nói ra khỏi miệng, một cú đánh đã vung ra khỏi tay, thì có thể thu hồi lại được không?
Không thể! Quá khứ vĩnh viễn trôi qua, ta không cần phải nghĩ đến nó.
Ta phải làm sao đây? Hãy quên đi ngày hôm qua, cũng đừng ảo tưởng về ngày mai. Ngày mai sẽ ra sao, không ai biết được. Vậy việc gì phải lãng phí tinh lực của ngày hôm nay vào những sự việc chưa biết đó? Khi bạn tưởng tượng muôn vàn tình huốn sẽ xảy ra của ngày mai, thì thời gian của ngày hôm nay cũng trôi đi một cách vô ích. Hy vọng mặt trời sáng nay mọc lại lần thứ hai, thì mặt trời đã khuất sau rặng núi. Đi trên con đường của ngày hôm nay, sao có thể làm cái việc của ngày mai? Ta có thể bỏ vào túi tiền những đồng tiền của ngày mai kiếm được hay sao Ngày mai dưa mới chín, hôm nay có the rụng cuống được ư? Cái chết của ngày mai có thể làm mất đi niềm vui hôm nay sao? Ta sao có thể lo chuyện trời sập? Chuyện của ngày mai cũng bị ta chôn vùi như chuyện của ngày hôm qua. Ta không cần phải nghĩ đến nó. Cổ dốc sức hoàn thành công việc của ngày hôm nay, thì ta mới có công việc của ngày mai. Hãy quý trọng thời gian, bởi vì nó là những sợi vải đang dệt nên cuộc đời.
Giả dụ ngày hôm nay là một ngày cuối cùng của cuộc đời ta.
Như vậy ta chỉ còn có một ngày. Đó là lẽ vĩnh hằng của cuộc sống. Ta giống như một tội phạm được miễn hình phạt tử hình, đón chào ngày mới với giọt nước mắt sung sướng. Ta giơ hai tay, cảm tạ một ngày vô cùng quý giá này. Khi ngày hôm nay không thể còn lặp lại, ta cảm ơn tạo hóa đã sinh ra ta. Ta là người vô cùng may mắn. Thời gian của ngày hôm nay là phần thưởng quý giá ngoài những gì ta có. Rất nhiều người khỏe mạnh đã ra đi trước ta, vì sao ta có được một ngày thêm ra này? Phải chăng vì việc lớn của họ đã thành, mà ta vẫn còn lặn lội đường xa? Nếu như vậy, đây phải chăng là cơ hội để hoàn thiện mình, để ta có thể hoàn thành sứ mệnh? Hay phải chăng sự sắp xếp của Đấng tạo hóa còn có một suy nghĩ kỳ diệu độc đáo nào khác? Hôm nay phải chăng là cơ hội cho ta vượt lên chính mình. Cổ dốc sức hoàn thành công việc của ngày hôm nay thì ta mới có ngày mai. Hãy tranh thủ thời gian, bởi vì nó là cuộc sống.
Giả dụ ngày hôm nay là một ngày cuối cùng của cuộc đời ta.
Sự sống chỉ có một lần, mà cuộc đời chẳng qua là sự tích lũy của thời gian. Nếu ta để thời gian của ngày hôm nay trôi đi vô ích, thì chẳng khác gì đã hủy mất trang cuối của cuộc đời. Ta yêu quý từng giây từng phút của ngày hôm nay, bởi vì nó sắp trôi đi không bao giờ trở lại. Ta không có cách gì giữ lại thời gian hoặc gửi vào ngân hàng để ngày mai rút ra sử dụng. Thời gian như gió bay không thể túm bắt lại được. Mỗi một giây một phút ta cần nâng niu quý mến, dùng tình yêu để vỗ về, bởi vì thời gian quý giá hơn vàng. Người hấp hối đang bước vào vương quốc của cái chết, không thể đem tất cả số tiền có được trong cuộc đời ra đổi lấy một hơi thở. Ta không thể tính toán được giá trị của thời gian. Thời gian là một bảo bối vô giá. Chỉ có dốc sức hoàn thành công việc hôm nay ta mới có tương lai. Hãy nâng niu thời gian bởi vì nó chính là cuộc đời.
Giả dụ ngày hôm nay là một ngày cuối cùng cuộc đời ta.
Ta căm ghét những hành vi lãng phí thời gian. Tôi sẽ trừ bỏ thói xấu lãng phí thời gian. Ta phải dùng chân thành để chôn vùi mọi hoài nghi, dùng lòng tin xua đuổi hết nỗi sợ hãi. Ta không buôn chuyện vô bổ, không chơi bời lêu lổng, không qua lại với những kẻ vô công rồi nghề. Cuối cùng ta tỉnh ngộ ra nếu lười biếng, thì chẳng khác gì đã đánh cắp đồ ăn và quần áo trong tay những người mà ta yêu. Ta không phải là phường đạo tác Hôm nay là cơ hội cuối cùng để chứng minh lòng yêu thương và sự kính trọng của ta. Ta cần phải dụng ngày hôm nay để bày tỏ lòng yêu thương.
Giả dụ ngày hôm nay là một ngày cuối cùng của cuộc đời ta.
Việc hôm nay chớ để đến ngày mai. Hôm nay nhân lúc con ta vẫn còn nhở, ta phải yêu và bảo vệ nó nhiều hơn. Ngày mai ta sẽ phải ra đi. Hôm nay ta cần phải ân cần quý trọng vợ ta với tất cả tấm lòng. bởi vì ngày mai cô ấy sẽ ra đi, ta cũng vậy. Hôm nay ta phải giúp đỡ những người bạn đang rơi vào cảnh khó khăn, ngày mai ta không còn giúp được nữa. Ta cũng không còn được nghe lời nhờ vả của họ. Ta phải vui vẻ cống hiến, bởi vì ngày mai có thể ta không còn được phục vụ nữa, cũng không còn ai cần ta giúp đỡ nữa. Vì vậy ta phải quan tâm giúp đỡ ngay ngày hôm nay. Hãy giành thời gian cho tình yêu thương bởi vì nó là sợi vải dệt nên tâm hồn.
Giả dụ ngày hôm nay là một ngày cuối cùng của cuộc đời ta.
Nếu đây là ngày cuối cùng của ta, thì chính nó là một ngày kỷ niệm bất hủ của ta. Ta coi nó là một ngày tốt đẹp nhất. Hãy quý trọng thời gian, bởi vì thời gian là sợi vải dệt nên cuộc đời. Mỗi giây mỗi phút đối với ta đều rất giá trị. Ta phải nỗ lực gấp bội, cho đến khi sức tàn lực kiệt. Cho dù như vậy, ta vẫn phải tiếp tục cố gắng. Ta phải thăm hỏi nhiều khách hàng hơn nữa, phải bán được nhiều hàng hơn nữa, kiếm được của cải nhiều hơn nữa. Mỗi phút hôm nay phải hơn hắn một giờ hôm qua. Có nỗ lực làm việc hôm nay thì ta mới có tương lai huy hoàng.
Giả dụ ngày hôm nay là một ngày cuối cùng của cuộc đời ta. Nếu không phải như vậy, tôi phải quỳ xuống trước trời xanh, cảm tạ sâu sắc.